Trước giỏ dán “biển” quảng cáo mộc mạc “cà phê Arabica Đà Lạt nguyên chất và rang mộc, 15.000 đồng/ly”, Biểu thong thả dạo xe khắp phố phường với niềm tin sẽ truyền bá thói quen uống Arabica Việt, cũng như cà phê nguyên chất đến người Hà Nội. Cà phê do chính gia đình Biểu làm tại Lâm Đồng, từ chọn hạt, rang xay đến đóng gói. Thế rồi từ 5-10 ly cà phê buổi ban đầu, hàng ngày Biểu đã có thu nhập ngang với một quán cà phê. Lịch trình hàng ngày được Biểu đưa lên facebook và được giới trẻ, người sành cà phê nhiệt tình đón nhận sau ly cà phê nguyên chất đầu tiên.
Chỉ một thời gian ngắn sau đó, Biểu đã có thể mua xe máy nhưng anh vẫn chọn cách mưu sinh bằng xe đạp. Bởi anh muốn có một hình ảnh thật khác trong cuộc sống thành thị xô bồ. Điều quan trọng hơn, cà phê thường gắn liền với sự chậm rãi, thong dong…, vừa thưởng thức vừa nhẩn nha trò chuyện hoặc suy ngẫm, ngắm phố phường. Khi di chuyển bằng xe đạp thì Biểu cũng sẽ có nhiều khách hơn và dù không “cố ý” nhưng Biểu đã truyền cảm hứng nhiều hơn cho giới trẻ, bởi một chàng trai mạo hiểm lập nghiệp từ số 0, với chiếc xe đạp cà tàng quyết đi đến đích của mình.
Biểu có sự tinh tế để cảm nhận cuộc sống và anh đang dùng sự “tinh tế” ấy đưa tới “thượng đế” những cốc cà phê hương vị khó quên, qua bàn tay pha chế nhạy cảm của người “đất cà phê” và yêu cà phê.
Sau hai năm rong ruổi, Biểu ít đi bán dạo hơn bởi khách hàng đã theo sát chân chủ nhân của quầy cà phê đặc biệt này tại các trạm lưu động. Cà phê Reng Reng, thương hiệu Biểu đã đăng kí bản quyền xuất hiện ở Hà Nội với hai món tuy quen mà lạ là cà phê nâu và cà phê đen đá. Biểu đã lập được ba trạm cà phê Arabica ở phố cổ, tương đương ba quán nhỏ. Gọi là trạm vì những quầy hàng của Biểu đều có thể đẩy lưu động.
Tuy nhiên, sau khi suy tính, Biểu rút lại còn một trạm ở Hàng Phèn bởi anh muốn khách được thưởng thức sản phẩm do chính anh pha chế. Anh tạm hài lòng khi thực hiện được mong muốn tận tay mang thứ đồ uống nguyên chất mà trước đây chỉ có người giàu mới được dùng tới mọi người, nhất là những người lao động còn khó khăn. Với anh, tiền phải xếp sau mong muốn đó.
Và sau này, khi Hà Nội đã “say” vị Arabica mộc, chàng trai ấy dự định tiếp tục sự nghiệp cà phê dạo ở những thành phố khác, như “quả thông khô lăn mãi trên đường đời”, mang một chút gì đó rất riêng tới nơi mà bánh xe mình tới…